44. Hư Bình Chiếu Vong

C nhân thường nói bn câu rt hay thưa các Bác:
“An tâm tại h HưTrì tâm ti h Bình, Dng tâm ti h Chiếu, Ng tâm ti h Vong”
“An tâm tại h Hư”, nghĩa là sao?  Mun tâm an định thì mình phi làm sao cho Hư.  Hư là gì?  Hư có nghĩa là openness, là to như bu tri, rng như bu không gian vô tn.  Cho nên khi mình bt an, bc rc, là bi vì tâm mình nh hp, không đủ rng.
Trì tâm ti h Bình”.  Trì là gi.  Mình phi tu tâm hng ngày như tu pháp vy, quán chiếchng t t hay đọc kinh, đọc k, phi gi tâm làm sao cho không mđi nhng đặc tính khi mình ngi thin, gi là trì tâm.  Trì tâm là cn phi bình.  Bình là sao?  Nghĩa là đừng có đụng chút là mình ni nóng lên; lúc nào tâm cũng xào xáo lên, hãy gp chuyn thì mình phng lin.  Phng gi là reactive, không phải đặc tánh responsive.  Phng tc là mình bị động, nhng chuyn mà mình gi là phi lý trí, irrational, ở dưới tim thc bung lên, nhy lên làm cho mình không được bình.  Cho nên mun cho trì tâm thì phi bình, mình phi nhìn xuyên qua nhng cái gì mà nó trigger, làm cho mình nđiên.  Nhìn xuyên qua nhng cái cnhng cái ly, nhng cái giận để tâm được bình. 
Dng tâm ti h Chiếu”.  Dng tâm là s dng cái tâm ca mình.  Ít khi nào mình s dng tâm ca mình, phn nhiu mình chy theo tư tưởng.  Nhiu khi mình không nhìn li chính mình nhìn t mình mà ra, mà không nghĩ mngười th ba nào nhìn mình.  Cho nên cách mình đi đứng, cách mình ngi, cách mình nói, cách mình suy nghĩ, mình phi nhìn li chính mình.  Chiếu là nhìn li chính mình, phn quang là hi chiếu, ánh sáng quay ngược lại để nhìn li chính mình.  Các Bác thđó là mt chuyn cc k hay.  Thí d như Thy ging bài, Thy nghe li bài Thy ging, nhiu khi Thy thy khó chu trong lòng vì mình nói sai cái này cái kia, và phi edit li, vì khi mình nói mình không để ý.  Cũng vy, lúc mình sng, mình làm nhiu chuyn mình không để ý, và nhiu khi mình thy răn năn, hi hn, bi vì nhng li phê bình, li nói ca mình hoàn toàn có ác ý, hoàn toàn là bi mình ghen tuông, mình đố k.  Lúc nào mình cũng nghĩ mình nói s tht, nhưng tht s ra thì bên dưới li nói s thđó là lý do, là cái cớ để mình nói, là vì mình có rt nhiu s ích k, s bt an, và đố k.  Cho nên mình li dng cái bc xúc bên ngoài, “Ờ, tui nói s tht, tui nói thit mà”, chứ tht s trong lòng ca mình, mình là người b thiếu tình thương, b thiếu s chú ý, b thiếnim vui.  Vì vy cho nên, bt k chuyn gì, thì mình cũng tìm cách để mình nói và nói rng: “Tui nói s tht, tui không có nói gì sai by cả”.  Thật s ra, mình không hiểu được cái emotional trigger, mình ch hiđược vision perception ca mình mà thôi.  
Chiếu rt là quan trng, chiếu làm cho mình ngưng li cái đặc tánh lúc nào cũng cho mình là đúng, lúc nào cũng cho mình là nm s tht, cho mình là người bo vđại biu cái s tht này.  Cho nên mình phi dng tâm, s dng cái tâm này, nm ly cái tâm, nhìn vào cái trigger, cái c, tsao tư tưởng này, tư tưởng kia xảy ra để mình mi dùng nó được, ch không thì mình bị dng.  Tư tưởng ni lên thì mình chy theo lung tung, mình không biết bên dưới cái tư tưởng, i động cơ là nhng cái chuyn phi lý trí khác.
Cui cùng, “Ng tâm ti hồ Vong”.  Quên, thế nào là quên?  Quên không phi là mình balzheimer, mình quên chuyn này chuyn kia.  Quên có nghĩa là mình bao dung, mình tha th, mình không nói ti chuyđó, mình không nghĩ tới ngườđó, mình không truy tnhng nđau kh.  Cho nên Ng tâm hay vô cùng.  Ng tâm là nhn ra cái bn ngã cmình, mun như vy thì vong.  Các Bác tu thin vi Thy, các Bác thy mi ln mình ngthin, thì mình phi disidentify mình vi cái đối tượng đó.  Hay vô cùng.  Khi mình disidentify tc là mình vong, mình quên đi.  Trong cuc sng, nhiu khi lờ đi để cho mình được sng nh nhàng.  Cho nên người ta nói, nếu mà mặt nước trong quá thì cá s không ra, ti vì s b bt, cho nên nước mờ đục thì cá mi sống được.  Nhiu khi các Bác thy con cái mình làm xu, nên tha th, bao dung, lờ đi.  Đó gi là vong, quên đi.  H Bác gp nó, Bác cứ nói nhng chuyn mà nó đã tng làm xu; nhđi nhc li li nó nói thì nó không th sng được.  Vi chng, vi v cũng vy, c lđi lp li nhng li lm ngày xưa thì không ai mà sng được vi nhau hết.  Thành ra nhiu khi quên, mđúng thc là người ng, bi vì mình quên không phi mình quên chuyđó hay ngườđó, tht s tâm mình không còn  cái đố k, tc bc, gin ly na. 

An tâm thì phi nh ch Hư – hư không rng ln. 
Trì tâm thì phi nh ch Bình – đừng để cho nhng thói quen phi lý trí, gin l phía dướn tung lên. 
Dng tâm thì mình phi nh ti ch Chiếu – s dng cái tâm để chiếu, nhìn li chính mình đi. Nhìn lại để biết được cái động cơ phía sau, cái trigger, cái c phía sau  ch nào. 
Ng tâm thì mình phi nh ch Quên.  Đừng có gi khư khư trong đầu nhng hình nh cũNg là mt s tiến hóa không ngng, thăng hóa không ngng, ch không phi là  li mch mà thôi. 
Hôm nay mình hđược bn ch: Hư, Bình, Chiếu, và Vong.  Chúc các Bác mt ngày yên đẹp, vui và tnh. 

Thy Hằng Trường thuyết ging 
Nhóm Đánh Máy và Phiên Dịch Hội Từ Bi Phng Sự thực hiệ 10/13/17