66. Bị hãm hại (5/5)

Hôm nay, mình nói tới đặc tính thứ 5, thường b hãm hi hay là b hãm hi.  Có cm giác rlà thường bị, đối với người tu cũng như là người không tu. 

Bn kỳ trước mình nói:

– âm thổ trong người mình quá mnh, chiêu cm b thit thòi.

– Nếu âm kim quá mnh, mình sẽ thích đố k và chiêu cm nhng chuyện đố k ti.  

– Nếu âm thủy trong người quá mnh thì mình li chiêu cm nhng chuyn hiu lm và mình thường nói những câu làm cho người ta hiu lm mình luôn.   

– Nếu âm ha ca mình quá mạnh thì thường thường mình hay bị người ta nói th phi, mình chiêu cm chuyện đó và mình cũng là người thích nói th phi.   

– Nếu âm mc quá mạnh (đây là đề tài ca ngày hôm nay) thì mình thường nói nhng li thại người khác và đồng thi mình chiêu cm nhng s tn hi hay hãm hi ca tha nhân.   

Mc là gì?  Mộc là đặc tính của cây mà cây thì lúc nào cũng có sự sống.  Đặc tính mc ntrong gan. Gan là b phn rt ln nm (trong bng) phía bên phi.  B phn này vì nm bên phi nên mình nói rằng gan lúc nào cũng hướng v phía l phi, tc là v phía chân-thin-mChân-thin-m này là một đặc tính rt mạnh.  Cho nên, người có gan tốt là người lúc nào cũng hướng v l phi chân-thin-m

Mộc là đặc tánh ca gan, mà mộc cũng là đặc tánh ca linh hồn.  Người Âu Tây thường nói ‘seed of the soul’.  Hồn là năng lượng hướng v chân thin mỹ, nói cho đúng là như vậy. Không có linh hồn nào hư, xấu và d c. Linh hn hin ra trong mt, cho nên mt rt quan trng.  Có những người, mình nhìn vào mt h, thy nhân t vô cùng, vì l phi, chân lý trong gan ca h rt tt. 

Đặc tánh mộc là đặc tánh đi tới ch thông thoáng. Vì sao? – Vì cây lúc nào cũng hướng lên trên.  Nó tìm không gian phía trên, tìm ánh mt tri mà tri là không gian ca chân lý.  Lúc nào cũng vươn lên, không bao giờ nó mun mc ngang hay mc xung cả.  Cho nên, đặtánh mộc là đặc tánh lúc nào cũng vươn lên của chân-thin-m. Chuyện vươn lên, chuyệhướng ti ch thoáng rt là quan trọng trong con người mình.   

Trong gan, trong mộc tánh, chia ra âm và dương.  Dương mộc tượng trưng bằng cái cây mlên, to, sum suê, cao ln, tàng lá, tàng cây rt nhiu, rất xanh.  Cái đó ai cũng muốn c. Thcái đó là mình thấy rt thông thoáng, rất đẹp.  Mùa đông, cây dương mộc là cây evergreen lá không bao gi rụng và đẹp vô cùng, lúc nào mình cũng muốn đứng tới đó cả. Âm mc là cây èo t, khô khan, thiếu nước, không vươn lên đểhướng ti mt tri mà nó mc na chng, ri vì thiếnước tình thương, thiếu t bi (cho nên chnhân lúc nào cũng đi với cây ci là vy), thiếu tươi nhuận, khô khan vô cùng. Nhìn cây âm mc là mình không mun ti gần vì cành, lá ca nó có mt màu sc mà mình thấy ghê.  Âm mộc làm cho khô khan vô cùng, khônvươn tới ánh mt tri và nhu khi mc tm by tm b.  Nhng cây thuc v âm mộc, đặc bit, sng nh qun vào nhng cây khác, nó giết những cây khác để hút cht bổ.  Người âm mc kinh khng lắm, rõ ràng là đi hãm hại, ly sc sng của người khác.

Nếu như thế, dương mộc là cái thoáng đưa sức mnh, sc sng lên, còn âm mc là phá hoi sc sống đi.  Bởi thế, mình nói người âm mộc là người có đặc tánh chiêu cm s hãm hi hay là h hãm hi (hurting, harming).  Tht slà như vậy, có nhng cây giết nhng cây khác, có nhng r cây giết lẫn nhau, thân cây đâm, phá hoại, không mc theo ánh sáng mt tri mà mc lung tung, phá hoi những đám cây khác.  Dễ s vô cùng.

Vì vy, khi mình thấy trong người ca mình, nếu dương mộc nhiều thì lúc nào mình cũng thy thoáng, âm mc nhiu thì không thy thoáng.  Mt của người dương mộc nhiu thì lúc nào cũng hiện ra s nhân t.  Mt của người âm mc nhiều thì lúc nào cũng hiện ra s dữ dn, khó chu.

Tiêu chuẩn đúng với sai của người âm mộc và dương mộc khác nhau.  Người dương mộc biếđúng, biết sai nhưng họ ch gin d vi chính mình thôi.  H sửa đổi chính mình để h tiếp tc, giống như cái cây, vươn lên.  Standard đúng với sai của người âm mc nhiu khi b bóp méo, tức là như thế này: h ch thy cái sai của người ta thôi, h không sa chính mình, họ đi sửa lưng người ta.  Nhiu khi, h làm nhng chuyn mâu thun vi chính h, giống như những cành cây đâm vào nhau chứ không mọc dương lên.  Người âm mộc là người có nhiu mâu thun, nhiu s dằn co phía trong.  Do đó, lời nói ca họ đầy nhng th tổn thương, tổn hi.  Tn hi chính h và tn hại luôn cho người khác.  Người âm mộc thường, không nhng là người không d th, d chu mà h còn khó chu lắm.  Nhưng người dương mộc rt là dễ th, d chịu.  Người dương mộc tìm cách thành tựu người khác, còn người âm mc thì tìm cách làm cho người khác không thành tựu, thành công được.  Người âm mc thích nói nhng câu đâm thọc, làm cho mình ct hng kinh khng, làm cho mình rớt cái đùng xuống.  Không phi là nói gin, nói nhng câu sát pht vô cùng.

Cả hai người đều có gan làm cho mình bc trc, thng thn (cây mc thẳng), nhưng âm mọc thì không mc thẳng, làm cho mình đau khổ vô cùng bi vì nó mc xiên mc vo, làm chm dt s sng của mình.  Cho nên, người âm mộc thường nói nhng li làm chm dứt đi sự sng, chm dứt đi niềm vui đang có của mình, mình đang vui thì nói một câu làm cho mình đau thật là đau.  Thật ra nói người thì không đúng. Là vì người có tánh âm mc quá mnh, cái gan nó b bnh, làm cho âm mc, nên nói nhng llàm cho người ta b tn hi vô cùng. 

Muốn dương hóa thì mình làm cái gì bây giờ? – Mình cn tp luyn, cn tp nói lời đừng thại người khác, nhưng đó chỉ là li nói. Mun tp cho gan tt, các bác hỏi ‘Thưa Thầy, bây gi con tp Càn Khôn Thp Linh có được không?’ – Được, vì đó là một cách dương hóa thân th, ca kim, mà kim thì khc mc.  Cho nên, các bác tp những môn như Càn Khôn ThậLinh, yoga thì âm mc trong gan t t mất đi, đi vào dương mộc.  Tp luyn thân th rt quan trọng.  Thêm vào đó, mình phi tp có một thái độ mới.  Thái độ mi là mình nên biết l phi. Mình nên tu con mt, con mắt lúc nào cũng hiền từ.  Lúc nào mình nhìn, mình cũng nên mỉcười mt chút. Cái ming thuc v th, mà th thì sinh kim.  Thổ là đất, rt quan trng, cho nên mình nên làm sao mỉm cười cho vui v

Tánh bc trực, lúc nào cũng thẳng thắng, mình nên nghĩ như thế này: ‘ Tt c mọi người đềđúng cả.  Ai cũng có lẽ phải, cũng cho mình đúng cả vì ai cũng có cái gan.  Người nào cũng hoàn toàn đúng, nhưng đúng với chính họ thôi, chưa chắc đúng với người khác.  Mình nên chp nhn h (gan là chp nhn), bởi vì lúc nào mình cũng thoáng.  Đặc tánh thoáng là lúc nào mình cũng mở tâm, mình cũng vươn lên, cũng rộng rãi cả.  Mình không có lúc nào cũng bắt người ta theo cái standard ca mình.   Mình sng và phi biết là mỗi người có mt tiêu chun khác nhau.  Sống như vậy thì t nhiên, tuy là mình chính trc, tuy là mình sáng sut, rõ ràng, tuy là mình đúng, là thẳng thn lắm, nhưng mình không dùng sự thng thn ca mình làm cây thước đo để đập kẻ khác.  Mình tránh thái độ lúc nào cũng đả đáo bất bình, lúc nào cũng cho mình là người anh hùng đi sửa lưng thiên hạ, làm cho thiên h khó chu.  Mình nên sống làm sao để càng ngày mình càng trở nên người d chu, d chu với người khác và d xử lý với chính mình, lúc nào cũng tạo ra bu không khí d th cho những người xung quanh. Những cái gì mình nói ra làm cho người ta đau khổ hay tc bc nên ngng li mt chút. 

Ui chao ơi, nói hơi nhiều ri các bác.  Cảm ơn các bác đã lắng nghe.  Câu chuyn với năm cái thường bị chưa hết đâu các bác, còn nhiều th na, t t ri thy s nói tiếp. 

Thy chúc các bác mt ngày vui v và tnh.
Thy Hằng Trường thuyết ging
Nhóm Đánh Máy và Phiên Dịch Hội Từ Bi Phụng Sự thực hiện.